Hành hạ tả tơi cô em họ ở quê lên ôn thi, có nghề phết đấy quả nhiên có tiếng dẫy dụa, tiếng đệm sột soạt rồi tiếng Quỳnh khẽ la lên nho nhỏ: – Á… á… a… a… Con bé ra rồi, ông cố tình giả tảng ngáy khò khò đều cho bé được tự nhiên, chắc thấy mình trót rên to mà vẫn thấy ba ngáy đều. Quỳnh nghĩ ba say rượu ngủ say lắm rồi liền tự nhiên hẳn, Hãm hiếp dã man đứa em gái quê lên học cấp 3 lên lúc anh Tiến cầm chim to đại của anh nhét mạnh vào bướm phập cái thì Quỳnh oằn lên nói: – Anh! Úi ôi… cho từ từ chứ! Ấn sụt cái đau em quá… Ông lại nghe những tiếng “… phành… phạch… phành… phạch…”